Site icon Tin Tức Khánh Hòa

Sống nhân ái

Qua 2 phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, bị cáo (BC) N.Q.T (sinh năm 1994, trú xã Vĩnh Lương, TP. Nha Trang) vẫn một mực biện minh việc vác dao đâm chủ cũ vì hận người này đối đãi không tốt. Tuy nhiên, mọi bằng chứng T. đưa ra chỉ là suy đoán.

Sau một thời gian đi làm biển thuê, T. quen anh V. rồi được nhận vào làm ở quán karaoke của anh. Anh em khá gần gũi, thân thiết nên đôi lúc có việc đi vắng, anh V. cũng tin tưởng giao cho T. quản lý. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp nếu T. không bị anh V. la rầy sau vài lần tụ tập bạn tới chơi. Dù vậy, anh V. không hề nghĩ điều đó làm nảy sinh uất hận trong lòng T. Ngày T. xin nghỉ việc về quê lo vợ sinh con, anh V. còn dặn T. khi nào quay lại làm được thì làm. Nhưng theo một người hàng xóm, khi T. kéo những đối tượng nghiện về quán gây lộn xộn và bị anh V. nhắc nhở, T. đã tỏ ra khó chịu. Trước tòa, BC T. lí nhí thừa nhận có dùng ma túy nhưng đã bỏ lâu rồi và thêm: Anh V. nói bị cáo nghiện là xúc phạm danh dự của bị cáo!

BC T. khai đầy ấm ức: Ngày từ quê trở lại, đột nhiên BC bị 4 thanh niên “dí”. BC đã nghe rõ ràng họ nói được thuê chém BC; một người hô “chém nó đi” rồi tất cả chạy về phía BC, may mà họ ở khá xa nên BC chạy thoát được. Lúc đó, BC chợt nhớ lại chuyện xích mích hồi còn làm ở quán nên điện thoại hỏi anh V., nhưng anh này chối. Tuy không biết nhóm thanh niên, cũng không thể mô tả lại hình dáng nhưng T. chắc chắn chính anh V. thuê chém T. nên mới tức giận đâm lút ngực anh V.

Vị đại diện viện kiểm sát nghiêm khắc: Không mô tả được hình dáng người chém, không có bằng chứng thuê chém, đứng xa đến mức dễ dàng chạy thoát cả 4 người nhưng lại nghe rõ chuyện họ được thuê chém, tất cả chỉ cho thấy BC thiếu căn cứ. Trong khi đó, hành xử của BC quá côn đồ! BC cho rằng chỉ suy luận bột phát nên đâm anh V. nhưng tại sao con dao lại được chuẩn bị trước đó 15 ngày?

Lúc này, T. ấp úng: BC hoảng quá nên khai bừa. BC thừa nhận đã đâm anh V. và nhận thức rõ đâm vào vị trí đó rất nguy hiểm nhưng không cố ý giết. Sau sơ thẩm, BC còn bồi thường cho anh V. 10 triệu đồng.

Nghe T. nói vậy, một người quen thở dài: Lúc đó, T. có thái độ rất quá khích, la hét om sòm, đâm xong còn dọa nếu vợ anh V. không mở cửa ra thì sẽ đâm cả chị này rồi tự đâm chết bản thân. Vợ anh V. cho biết, chồng chị vừa nói từ từ giải quyết thì T. đâm luôn. Nhân chứng giúp đưa anh V. đi cấp cứu kể, khi đi qua thấy anh V. nằm sóng xoài, máu chảy rất nhiều, người vợ vừa khóc vừa van xin, còn BC vẫn cầm dao la hét, thái độ rất hung hăng. Bà phải cố vận động BC để tiếp cận, đưa bị hại đi cấp cứu. Một người có vẻ biết rõ nội tình thở dài: 10 triệu đồng bồi thường cũng là anh V. ghi trong đơn để có lý do xin giảm án cho BC, thực tế anh V. đâu cầm đồng nào. Còn anh V. chỉ nói: Biết nhà BC rất nghèo nên không yêu cầu bồi thường, xin tòa giảm nhẹ hình phạt cho BC. Tuy vậy, cấp phúc thẩm cho rằng BC không nhận tội giết người trong khi đủ bằng chứng cho thấy BC phạm tội này, nên giữ nguyên mức án 11 năm tù đối với T.

Chỉ vì suy luận thiếu căn cứ mà BC đã đâm suýt chết người khác. Qua hai cấp xét xử, BC vẫn chỉ mải miết đổ lỗi, trong khi anh V. lại khước từ bồi thường dù anh có quyền được nhận, và liên tục xin giảm án cho T. Có lẽ, BC T. còn cần nhiều thời gian để học cách ứng xử nhân ái hơn.

TAM THUẬT
 

Theo: Báo Khánh Hòa