Với chiến sỹ Trường Sa, có một hậu phương thấu hiểu, đặc biệt là từ người vợ ở quê nhà, luôn là nguồn động viên lớn, là động lực “tiếp lửa” để họ yên tâm công tác, coi “đảo là nhà, biển cả là quê hương,” ngày đêm bám biển bảo vệ Tổ quốc.
Nằm ngủ cũng mơ thấy đảo
Trong những ngày thăm Trường Sa, những câu chuyện bình dị của người lính đảo về hậu phương quê nhà khiến đoàn công tác với gần 200 thành viên không khỏi xúc động.
Câu chuyện của Đại úy Trịnh Thế Hải (sinh năm 1991), Đảo trưởng đảo Đá Đông C là minh chứng cho thấy những thiệt thòi, nhưng luôn tự hào của người vợ hậu phương. Năm 2018, trong một lần về phép, Hải quen với người vợ hiện tại qua mạng xã hội Zalo, sau đó một thời gian ngắn, hai gia đình quyết định tổ chức đám cưới.
“Trước khi cưới và ra đảo, em đã làm tư tưởng với cô ấy. Em bảo: anh là chiến sỹ Trường Sa, công tác ở ngoài đảo xa, nếu em chấp nhận thì mình cưới nhau chứ 10 ngày nữa anh phải đi rồi. Thấy cô ấy gật đầu, thế là hai gia đình tổ chức cưới. Trước lúc đi, cô ấy bảo anh cứ yên tâm công tác, em và gia đình rất tự hào về anh. Nghe vợ nhắn nhủ vậy, bản thân cũng yên tâm hơn,” Đại úy Hải chia sẻ.
Làm nhiệm vụ ở đảo xa, nên Tết đầu tiên khi mới cưới vợ, Hải cũng không thể ở nhà, nhưng qua điện thoại, vợ và người thân gia đình vẫn luôn động viên chàng chiến sĩ trẻ cố gắng, hoàn thành tốt nhiệm vụ. Đến nay, chiến sỹ Trịnh Thế Hải đã trải qua 3 năm ăn Tết ở trên đảo và trải qua 2 lần làm đảo trưởng.
“Cứ mỗi lần được nghỉ phép về đất liền, nhiều khi nằm ngủ cũng mơ thấy đảo. Lần đầu tiên ra đảo, em thấy biển đảo đẹp lung linh như thiên đường, không nơi nào thiêng liêng và nhiều kỷ niệm như ở đảo. Cũng vì thế nên em luôn muốn gắn bó với biển đảo của Tổ quốc, quê hương,” Đại úy Trịnh Thế Hải nói thêm.
[‘Sức sống xanh’ trường tồn nơi đầu sóng ngọn gió Trường Sa]
Trong chuyến hải trình ra thăm Trường Sa lần này, câu chuyện để lại nhiều ấn tượng nhất là bài văn viết về người bố lính đảo (trung úy Trần Đình Điệp) của con gái Trần Lê Ngọc Ánh. Trong thời gian 4 năm gắn bó với Trường Sa, người lính quê xứ Nghệ phải xa gia đình nhỏ của mình, nhưng nhờ sự quan tâm, động viên của vợ và con gái, nên lúc nào anh cũng tươi vui, hoàn thành tốt nhiệm vụ.
“Năm 2008, tôi nhận nhiệm vụ tại đảo An Bang. Mới ra được khoảng 1 tháng thì vợ sinh con đầu lòng ở quê nhà. Lúc được về phép, con gái đã 14 tháng. Lần đầu gặp cha, nghe mẹ nói ‘bố Điệp kìa,’ con gái liền đưa tay cho tôi bế. Cử chỉ của con khiến tôi lặng người. Sau đó, hai bố con cứ ôm nhau quấn quýt,” anh Điệp nhớ lại.
Hướng ánh mắt về phía những đứa trẻ đang vui đùa trên đảo, anh Điệp nở nụ cười kể: “Hồi con gái học lớp 2, cô giáo ra đề bài viết về một kỷ niệm đáng nhớ nhất với người thân trong gia đình. Con đã kể lần tôi về thăm nhà. Nội dung con viết ‘hôm ấy, bố về không báo trước, lặng lẽ đứng đón con ở cổng trường. Lúc tan học, bình thường mẹ đón, nay thấy bố từ xa, con gọi lớn tên bố rồi lao tới ôm chồm lấy người lính đảo của mình’!”
[Bài 5: ‘Chở’ Luật… ra khơi, giúp ngư dân vững tin bám biển]
Câu chuyện về người bố lính đảo Trường Sa được con gái Trần Lê Ngọc Ánh đưa vào bài tập làm văn khiến cô giáo và cả lớp bùi ngùi, xúc động.
Anh Điệp chia sẻ: “Dù tôi thường xuyên công tác ở đảo xa, ít thời gian ở cạnh con gái nhưng hễ ai nhắc, cháu đều tự hào kể về tôi, kể về công việc bố đang làm và về Trường Sa. Mỗi lần gọi về nhà, có chuyện gì vui cháu cũng kể, rồi còn động viên bố yên tâm công tác.”
Nên duyên nhờ thư tình lính biển
Là người có gần 30 năm công tác trong Hải quân nhân dân Việt Nam, trong đó có hơn một thập kỷ canh giữ nhiều đảo điểm đảo thuộc quần đảo Trường Sa, Thượng tá Đinh Trọng Thắm-Đảo trưởng đảo Trường Sa lớn, cho biết từ ngày ra đảo đến nay, thời gian ở bên vợ con rất ít. Cũng bởi nhiều năm xa gia đình, nên mỗi lần nhắc đến vợ, ông Thắm lại trầm ngâm trước những hy sinh của người bạn đời.
“Thời gian ở đảo, cả hai lần vợ sinh con, tôi đều không ở bên cạnh. Đứa đầu lòng, khi tôi đi, vợ mang bầu, đến lúc về phép thì con đã hơn 5 tháng tuổi. Thời điểm vợ sinh đứa thứ 2, theo lịch tôi được về nhưng cùng lúc trong đơn vị có người gia đình có việc rất hệ trọng, nên tôi nhường cơ hội đoàn tụ ấy cho đồng đội. Đến khi về thăm, con đã hơn 1 tuổi rồi,” Thượng tá Thắm nhớ lại.
Dù ít khi về thăm nhà, nhưng với Thượng tá Thắm, xa cách cũng là cơ hội để chứng minh tình cảm vợ chồng và những cuộc gặp trên đảo thêm phần lãng mạn.
“Năm 2011, khi tôi ở đảo Sinh Tồn Đông thì nhận tin vợ cùng đoàn thân nhân ra thăm. Sau nhiều ngày ngóng chờ, đến lúc gặp nhau, hai vợ chồng ôm chặt, không nói nên lời. Chuyến đi ấy cũng là dịp cô ấy biết về nơi tôi làm việc, về những vất vả và cả niềm tự hào khi có chồng công tác ở Trường Sa,” ông Thắm nhớ lại.
[Bài 2: ‘Bầu sữa quý’ giữa trùng khơi giúp Trường Sa thay da đổi thịt]
Trong hải trình đến thăm các điểm đảo thuộc quần đảo Trường Sa lần này còn có một người lính đặc biệt, ông lấy được vợ nhờ những bức thư lãng mạn gửi về từ biển đảo Trường Sa. Ông từng là phó chỉ huy trưởng rồi chỉ huy trưởng đảo Đá Nam. 25 năm trước, ông chia tay Trường Sa về đất liền sau 2 năm công tác. Đó là Đại tá Dương Minh Hiền, Phó chỉ huy trưởng, Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Nghệ An.
Trong câu chuyện với phóng viên VietnamPlus, ông Hiền cho biết từ ngày xa đảo, ông vẫn luôn mong muốn được trở lại thăm Trường Sa-nơi ông từng gắn bó và có nhiều kỷ niệm về tình yêu, nỗi nhớ của mình.
“Thời gian ở đảo Đá Nam, hai vợ chồng tôi đã viết gửi rất nhiều thư cho nhau. Mỗi bức thư, là cả nỗi nhớ, cũng là sự động viên để tôi hoàn thành nhiệm vụ. Cũng nhờ đó, chúng tôi đến với nhau,” ông Hiền chia sẻ.
Sau 2 năm gắn bó với Trường Sa, đến tháng 12/1993, chàng lính đảo Dương Nam Hiền lên tàu trở về đất liền nhận nhiệm vụ mới. Dành tình cảm sâu nặng với biển đảo Trường Sa thân yêu, ông Hiền đã đặt tên con trai đầu lòng là Dương Nam Khánh. Tên cậu con trai cũng là địa danh của hòn đảo Đá Nam, tỉnh Khánh Hòa, nơi ông từng xem như ngôi nhà thứ 2 gắn với tuổi trẻ của mình…/.
Hùng Võ (Vietnam+)
Theo: Viet Nam Plus